Đại sư Phong thủy Trần Bá
Đợt trước mình đã từng lên bài về Trần Bá, hôm nay lại vô tình đọc được bài khác nên lại dịch thêm.
⍟ Lưu ý: Đây không phải là bài lược dịch mà là dịch toàn bộ 100% nội dung từ bài gốc nên sẽ tương đối dài.
‧₊˚❀༉‧₊˚
© Dịch từ bài viết của @V盟文史 trên Sohu.
Tiêu đề bài gốc là “Một đại sư phong thủy nổi tiếng ở Hong Kong, được xếp ngang hàng với Bạch Long Vương, là người được các tỷ phú hàng đầu tin tưởng, từng theo học một nhân vật thuộc hoàng thân quốc thích thực thụ.”
Bài gốc được đăng tải ngày 28 tháng 6 năm 2025.
‧₊˚❀༉‧₊˚
Hong Kong có một nhân vật truyền kỳ tên là Trần Bá.
Ông không chỉ là thầy phong thủy được tỷ phú Lý Gia Thành tin tưởng mà ngay cả ông chủ tập đoàn Anh Hoàng là Dương Thụ Thành cũng nghe theo mọi lời ông nói. Tổng thống Indonesia Suharto còn xem ông như quốc sư. Tạ Đình Phong và Dung Tổ Nhi được chính tay ông chọn lựa để ra mắt. Thành Long, Lê Tư, Lưu Gia Linh coi ông là thần tượng. Hơn nữa, ông từng cùng Bạch Long Vương Thái Lan đứng chung sân so tài…
⊹﹒✦﹒⊹
Trần Bá tên thật là Trần Lãng, sinh năm 1925 trong một gia đình giàu có ở Tứ Xuyên.
Sau này, nhờ có trình độ uyên thâm trong các lĩnh vực kham dư và mệnh lý, ông được người đời tôn kính gọi là “Trần Bá”.
⍟ Bá (伯) ở đây là cách gọi tôn kính dành cho bậc trưởng giả có địa vị, có học vấn, được nhiều người kính trọng.
Tương truyền, khi Trần Lãng còn nhỏ, có một ngày tình cờ đi ngang qua một sạp xem bói, đối diện là một người phụ nữ đang ngồi xem. Chỉ thấy thầy bói hỏi vài câu về bát tự ngày sinh của bà ta, liền tính ra rõ ràng bà bao nhiêu tuổi thì đến kỳ kinh nguyệt, bao nhiêu tuổi kết hôn, sinh mấy người con, thậm chí có mấy người con trai mấy, con gái cũng nói rành rọt. Người phụ nữ nghe xong liên tục gật đầu xác nhận.
Chứng kiến cảnh tượng kỳ diệu ấy, cậu bé Trần Lãng lập tức bị huyền học mê hoặc. Về đến nhà, Trần Lãng cứ nằng nặc đòi học xem mệnh.
Cha Trần Lãng vốn là một danh sĩ có tiếng trong vùng, từ nhỏ đã được hun đúc trong môi trường gia học, tinh thông Kinh Dịch, bát quái, phong thủy và tướng số. Thấy con trai cũng yêu thích con đường này, ông liền mời hai vị đại sư mệnh lý nổi danh đến tận nhà để trực tiếp truyền dạy.
Chẳng bao lâu, khả năng luận mệnh của Trần Lãng đã vượt xa những quầy bói ven đường. Khi lớn hơn một chút, ông còn lên núi Thanh Thành tu hành chuyên tâm suốt nhiều năm liền.
Bản thân ông vốn nghĩ sau này mình cũng chỉ trở thành một thầy phong thủy biết xem quẻ, tính toán mà thôi. Thế nhưng nhà họ Trần là danh gia vọng tộc tại địa phương, nên khi Trần Lãng tu hành trở về, gia đình đã sớm mời cho ông một vị đại sư quốc học thực thụ — Phổ Tâm Dư.
Phổ Tâm Dư nhận Trần Lãng làm đệ tử.
Xuất thân của Phổ Tâm Dư không hề tầm thường. Ông là cháu nội của Cung Thân vương Dịch Hân triều Thanh, là anh em họ với Phổ Nghi, đúng nghĩa hoàng thân quốc thích. Không chỉ vậy, ông từng du học châu Âu, tinh thông cả Đông lẫn Tây, trình độ nghệ thuật vô cùng cao, đương thời cùng Trương Đại Thiên được xưng tụng là “Nam Trương Bắc Phổ”.
Chính vì thế, Trần Bá xuất thân từ danh môn chính phái, so với những kẻ giang hồ thuật sĩ như Vương Lâm về sau, quả thực khác biệt rất lớn.
Dưới sự chỉ dạy tận tâm của Phổ Tâm Dư, Trần Bá có được sự lĩnh hội sâu sắc hơn đối với văn hóa truyền thống, nền tảng học vấn ngày càng dày dặn, cuối cùng trở thành một bậc thầy phong thủy thực thụ. Điều này hoàn toàn không thể so sánh với những thầy bói tầm thường khác.
Đến năm 1949, Trần Bá khi ấy 24 tuổi theo gia đình sang Hong Kong định cư.
Vừa đặt chân đến nơi đất khách, là con nhà giàu nhưng ông cũng chẳng biết làm gì khác, chỉ có thể dựa vào việc bán chút tranh chữ để mưu sinh, đồng thời tiện thể xem tướng, xem phong thủy cho người khác.
Khi đó ở Hong Kong, thầy phong thủy nhiều vô kể, Trần Bá lúc còn trẻ gần như không có cơ hội nổi danh.
Mãi đến năm 1956, sự xuất hiện của một người đã hoàn toàn thay đổi vận mệnh của Trần Bá.
Người ấy chính là Lý Gia Thành.
Thời điểm đó, Lý Gia Thành còn lâu mới là người giàu nhất. Xưởng nhựa của ông đang lâm vào cảnh khó khăn, phải dựa vào việc người vợ xuất thân danh gia — Trang Nguyệt Minh — đem bán trang sức để cầm cự, vì thế khi ấy Lý Gia Thành vô cùng chán nản.
Tình cờ thay, trong một buổi tiệc nọ, Lý Gia Thành gặp được Trần Bá, người am hiểu phong thủy.
Trần Bá vừa nhìn đã nhận ra ông chủ nhỏ trước mặt này có diện mạo khác thường, liền nhất quyết đòi xem tướng cho Lý Gia Thành.
Trước đó không lâu, Lý Gia Thành từng bị người ta xem tướng một lần. Khi ấy cha ông vừa qua đời, tâm trạng đau buồn khôn xiết, tinh thần sa sút. Đúng lúc ấy có một người đồng hương biết xem tướng đi ngang qua, nói rằng Lý Gia Thành hai mắt vô thần, sau này khó mà làm nên đại sự.
Câu nói đó khiến Lý Gia Thành vô cùng tức giận, từ đó về sau không thích qua lại với thầy bói, hễ gặp là tìm cách tránh đi thật nhanh.
Nhưng lần này thì khác, mọi người cùng chung một bàn tiệc, trước sự nhiệt tình khó chối từ, ông đành miễn cưỡng để Trần Bá xem qua một lần.
Trần Bá hỏi: “Cả đời này có bao nhiêu tiền thì ông mới thấy thỏa mãn?”
Khi ấy Lý Gia Thành vẫn đang chật vật nơi thương trường, ông rất thẳng thắn đáp: “30 triệu, chỉ cần 30 triệu là đủ rồi.”
Nghe vậy, Trần Bá bật cười lớn, nói: “Ngài Lý thiên phú khác thường, chỉ riêng cái trán đã rộng tròn vô hạn, là mệnh đại phú đại quý hiếm có ngàn năm. 30 triệu chẳng qua chỉ là muối bỏ bể, sau này ông nhất định sẽ trở thành người giàu nhất!”
Những lời ấy đã tiếp thêm cho Lý Gia Thành lúc đang lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan một niềm tin vô cùng lớn. Từ đó về sau, trong những trận chém giết khốc liệt nơi thương trường, ông càng đánh càng hăng, từng khoản 30 triệu lần lượt lọt vào túi, và chẳng bao lâu đã trở thành “Vua hoa nhựa” của Hong Kong.
Sau trải nghiệm kỳ lạ này, Lý Gia Thành gần như xem Trần Bá như tri kỷ, đối với lời ông nói thì răm rắp nghe theo, có việc hay không có việc cũng đều mời Trần Bá đến xem xét.
Không chỉ những dự án địa ốc quan trọng phải được Trần Bá gật đầu thì ông mới yên tâm, mà ngay cả căn đại trạch nhà họ Lý cũng phải để Trần Bá làm lễ khai quang xong, Lý Gia Thành mới dám dọn vào ở.
Nói thẳng ra, Trần Bá chính là “viên thuốc an thần” về mặt tinh thần của Lý Gia Thành. Việc gì Lý Gia Thành làm cũng phải hỏi ý Trần Bá trước, rồi mới làm theo lời ông.
Không rõ là có thật sự liên quan trực tiếp hay không, chỉ biết rằng dưới sự “hộ tống” của Trần Bá, 28 năm sau, Lý Gia Thành cuối cùng đã trở thành huyền thoại tỷ phú số một của Hong Kong.
Nhờ sự quảng bá mạnh mẽ của Lý Gia Thành, danh tiếng của Trần Bá gần như vang khắp toàn bộ Đông Nam Á. Giới nhà giàu, danh nhân các nơi đều thành kính tìm đến bái kiến, ai cũng muốn tận mắt thấy dung mạo thật của Trần đại sư. Trong số những người giàu ấy, có cả nhân vật sau này vô cùng nổi tiếng — ông chủ tập đoàn Anh Hoàng, Dương Thụ Thành.
Vào năm 1983, khi đó Dương Thụ Thành nhờ kinh doanh bất động sản, đồng hồ và các ngành nghề khác, đã trở thành một đại gia có tiếng ở Hong Kong.
Có tiền rồi, ông chủ Dương bắt đầu có phần ngông cuồng: ngày ngày ăn chơi trác táng, đêm đêm yến tiệc ca múa; ông còn khắp nơi tìm nữ minh tinh để yêu đương, hở một chút là tặng xe sang, tặng trang sức, tiêu tiền như nước.
Sau đó, nghe nói có một thầy phong thủy họ Trần có thể dự đoán họa phúc, ông không kìm được lòng hiếu kỳ, liền nhờ vả khắp nơi tìm mối quan hệ, mong được làm quen với vị Trần Bá lừng danh ấy.
Quả nhiên, không lâu sau, hai người đã “tình cờ” gặp nhau trong một buổi tiệc.
Khi ấy Dương Thụ Thành đang lúc lên như diều gặp gió, những gì ông gặp và nghe được đều là lời tâng bốc và người tâng bốc mình.
Lần gặp gỡ này, Dương Thụ Thành vốn nghĩ Trần Bá cũng sẽ giống như khi nói với Lý Gia Thành, ít nhiều gì cũng nói vài câu cát tường để ông nghe cho vui.
Không ngờ Trần Bá lại buông lời khiến người ta kinh hãi, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Ông chủ Dương, năm nay ông nhất định sẽ gặp một trận sóng gió dữ dội. Không phải là kiểu trắc trở nhỏ nhặt, mà là tai họa có thể nhấn chìm tất cả.”
Quen được người khác nịnh nọt, Dương Thụ Thành lập tức nổi giận, trong lòng thầm nghĩ: Nói nhăng nói cuội gì thế này? Toàn nói những lời xui xẻo ấy rốt cuộc là có ý gì?
Ông âm thầm tính toán lại tình hình làm ăn của mình khi đó, cảm thấy hoàn toàn không có vấn đề gì, liền cho rằng Trần Bá chỉ là kẻ có tiếng mà không có miếng, chẳng qua là một tay giang hồ lừa đảo. Ông “hừ” một tiếng, quay người định bỏ đi.
Thấy Dương Thụ Thành không để lời mình vào tai, Trần Bá lại “bồi” thêm một câu: “Ông Dương, bây giờ ông không tin lời tôi nói cũng không sao, đợi đến khi ông gặp chuyện rồi hãy quay lại tìm tôi.”
Câu nói ấy khiến Dương Thụ Thành tức đến mức suýt nữa thì trở mặt ngay tại chỗ.
Trong bụng Dương Thụ Thành nghĩ: Đừng có ở đây giả thần giả quỷ với tôi. Hôm nay coi như bố thí cho kẻ ăn xin vậy. Nghĩ thế, ông móc từ túi ra mấy tờ tiền có mệnh giá lớn, tức tối ném xuống đất rồi phẩy tay áo bỏ đi.
Chuyện đời quả thật lắm khi trùng hợp đến lạ.
Không bao lâu sau vụ việc ấy, cơn khủng hoảng tài chính Hong Kong bùng nổ. Công ty đầu tư Hảo Thế Giới dưới trướng Dương Thụ Thành vì sử dụng đòn bẩy quá mức, bị ngân hàng HSBC trực tiếp tuyên bố mất khả năng thanh toán và tiếp quản toàn bộ tài sản.
Lúc này, Dương Thụ Thành chỉ còn hai con đường: hoặc tuyên bố phá sản, ra đi tay trắng; hoặc trong vòng tám năm phải trả sạch khoản nợ 320 triệu HKD, để chuộc lại toàn bộ tài sản. Hơn nữa, trong thời gian trả nợ, tiền lương của ông chỉ được cố định ở mức 20.000 HKD, còn mọi khoản thu nhập của công ty đều phải nộp cho HSBC để trừ nợ.
Việc này khiến ông chủ Dương lo đến phát sốt, miệng mọc đầy mụn nhiệt. Bỗng nhiên, ông nhớ đến vị thầy phong thủy từng nói những lời “kỳ quái” với mình hồi đầu năm — Trần Bá.
Bị dồn đến đường cùng, Dương Thụ Thành đành gạt bỏ thể diện, đích thân đến nhà Trần Bá. Vừa gặp mặt, ông chủ Dương đã cúi người vái thật sâu trước Trần Bá, miệng không ngừng nói “xin lỗi”, khẩn cầu Trần Bá bỏ qua hiềm khích, chỉ đường dẫn lối cho mình.
Không ngờ Trần Bá hoàn toàn không để bụng, chỉ nói: “Ông đúng là một con gián không chết nổi, ông trời vẫn còn rất ưu ái ông, cơ hội Đông Sơn tái khởi nằm ngay trong hôm nay.”
Nghe những lời ấy, Dương Thụ Thành mừng rỡ trong lòng, vội hỏi mình nên làm thế nào, dù sao hiện giờ ông vẫn đang nợ ngập đầu.
Trần Bá nói: “Muốn xoay chuyển cục diện cũng không khó, chỉ là ông không thể mãi giữ khư khư mấy mối làm ăn trước mắt. Vận may của ông đang hướng về phía Tây, hãy đi đi.”
Đến nước này rồi, ông chủ Dương cũng chỉ còn cách coi ngựa chết như ngựa sống mà chữa.
“Tây, phía Tây…” Dương Thụ Thành suy nghĩ mãi. “Phía Tây ngoài Âu Mỹ ra thì chỉ còn Trung Đông.”
“Đúng rồi!” Dương Thụ Thành vỗ mạnh đùi, chợt nhớ ra mình có một người họ hàng xa ở Kuwait, lại đang có làm ăn qua lại với hoàng gia Kuwait.
Thế là ông chủ Dương giao toàn bộ việc kinh doanh trong tay cho các em trai em gái quản lý, còn bản thân thì một mạch hướng về phía Tây, chạy thẳng sang Kuwait.
Nhờ sự giúp đỡ của người họ hàng này, Dương Thụ Thành dựa vào việc đầu cơ vàng và ngoại hối, kiếm đậm hàng chục triệu đô la Mỹ.
Đúng vào lúc ấy, việc Hong Kong sắp được trao trả cho Trung Quốc đã trở thành điều chắc chắn, kinh tế Hong Kong cũng chuẩn bị chuyển từ u ám sang sáng sủa. Những khoản đầu tư bất động sản mà Dương Thụ Thành thực hiện trước đó lập tức tăng vọt, chỉ trong vòng 3 năm đã trả sạch hơn 300 triệu HKD tiền nợ.
Sau đó, Dương Thụ Thành cũng giống như Lý Gia Thành, đối với lời Trần Bá nói đều răm rắp nghe theo.
Có tiền trở lại, “bệnh cũ” của Dương Thụ Thành lại tái phát, vẫn ngày ngày yến tiệc rượu chè, đêm đêm ca múa linh đình.
Trần Bá có phần không tán thành lối sống ấy, liền nói với Dương Thụ Thành: “Năm nay nếu ông có thể kết hôn, thì việc làm ăn cũng sẽ còn tiến thêm một bước nữa.”
Câu nói này hợp ý Dương Thụ Thành. Với giới nhà giàu, sợ nhất là phá sản, còn điều thích nhất chính là kiếm tiền.
Nghe nói kết hôn là có thể sinh tài, thì cuộc hôn nhân này nhất định phải cưới cho thật nhanh. Nhưng vấn đề là gấp gáp thế này, biết tìm ai để cưới?
Dương Thụ Thành nảy ra một ý, ông dẫn tất cả những cô bạn gái của mình đến trước mặt Trần Bá, nhờ ông xem qua giúp chọn lựa, xem trong số đó ai là người “vượng phu” nhất.
Trần Bá nhìn một lượt, không ai lọt vào mắt, chỉ riêng Lục Tiểu Mạn là người duy nhất khiến ông gật đầu.
Quả thật nhìn lại sau này, phải nói Trần Bá chọn người rất chuẩn.
Bởi Lục Tiểu Mạn không chỉ là trí thức du học về, mà còn học chuyên ngành tài chính – kế toán. Sau khi kết hôn, cô một lòng lo việc gia đình, làm tròn vai trò người vợ hiền hậu; đối với những chuyện trăng hoa bên ngoài của Dương Thụ Thành, cô chỉ giả vờ như không nghe, không thấy, cũng chẳng truy hỏi nhiều.
Dương Thụ Thành vô cùng hài lòng với cách cư xử của Lục Tiểu Mạn, liên tục khen Trần Bá “có con mắt nhìn người”.
Thấy việc làm ăn của ông chủ Dương ngày càng hưng thịnh, Trần Bá quyết định nâng đỡ ông thêm một bước nữa.
Trần Bá nói với Dương Thụ Thành: “Vận tiền tài của ông vẫn chưa hết, còn sớm lắm. Con đường phía trước của ông nằm ở phương Nam.”
Phương Nam thì cũng không khó đoán, chính là Đông Nam Á.
Hơn nữa lần này, Trần Bá còn dự định đích thân dẫn ông chủ Dương sang Indonesia để mở mang cơ nghiệp.
Có Trần Bá — một bậc cao nhân — đứng ra che chở, Dương Thụ Thành vui mừng khôn xiết, lập tức lên đường.
Nhưng đến Indonesia rồi mới phát hiện ra rằng, hóa ra Trần Bá đã sớm nổi danh khắp Đông Nam Á, thậm chí còn được Tổng thống Indonesia Suharto xem như quốc sư.
Chuyện đó là vào những năm 1960, khi ấy Suharto đã nghe danh Trần Bá từ lâu. Bản thân ông cũng là người rất tin vào vận mệnh, vì thế nhất quyết mời Trần Bá sang Indonesia để xem giúp.
Kết quả, vừa gặp mặt Trần Bá đã nói: “Tam công tử của ngài chính là quý nhân của cả đời ngài.”
Suharto nghe vậy thì lấy làm lạ, nói rằng cậu con trai thứ ba của ông năm nay mới có 8 tuổi, thì lấy đâu ra quý mà nói?
Nhưng nghĩ lại, cách đó không lâu, cậu con trai út từng bị bảo mẫu làm bỏng, ông cuống cuồng đưa con vào bệnh viện. Đúng lúc ấy, thuộc hạ của Suharto lại nổi loạn, và chính vì đang ở bệnh viện nên ông mới thoát nạn.
Chẳng phải chính đứa con trai nhỏ đã cứu ông một mạng đó sao?
Sau đó, Trần Bá còn thể hiện thêm vài lần ở những chuyện khác, lần nào cũng đoán trúng, tính đúng, khiến Suharto lúc này mới thực sự tâm phục khẩu phục.
Từ đó về sau, Suharto gần như xem Trần Bá như quốc sư.
Nhờ sự quảng bá của vị tổng thống, danh tiếng của Trần Bá vang dội khắp giới thượng lưu Indonesia, ai nấy đều vô cùng tin cậy ông.
Chuyến đi Indonesia lần này của Dương Thụ Thành có Trần Bá đi cùng, quả đúng là như cá gặp nước. Ông nhanh chóng làm quen khắp giới thượng lưu địa phương, lại còn hợp tác với một đại gia Indonesia tên Lý Văn Chính, đầu tư 3 triệu vào lĩnh vực tài chính, cuối cùng kiếm lời tới 1 tỷ đô la Mỹ.
Sau khi kiếm đủ tiền ở Đông Nam Á, Dương Thụ Thành dự định quay về trong nước phát triển, nhưng vẫn chưa nghĩ ra sẽ làm gì.
Lúc này, Trần Bá đề nghị ông tiến vào giới giải trí, còn nói rằng muốn công ty bùng nổ thì nhất định phải tìm được một cặp kim đồng ngọc nữ, để chính cặp kim đồng ngọc nữ ấy kéo cả công ty lên. Hơn nữa, cặp kim đồng ngọc nữ này nhất định phải do chính tay Dương Thụ Thành khai quật.
Nghe xong, Dương Thụ Thành liên tục tán thành, liền tất bật khắp nơi tìm kiếm nhân tố triển vọng, chuẩn bị ký hợp đồng.
Nhưng mỗi lần ông dẫn người tới cho Trần Bá xem, Trần Bá đều không hài lòng, cảm thấy vẫn còn thiếu một chút gì đó.
Cho đến một cơ duyên tình cờ, Trần Bá gặp được ngôi sao lớn trong tương lai — Tạ Đình Phong.
Hôm ấy, Dương Thụ Thành mời Trần Bá đi ăn, đúng lúc người bạn thân của ông là Tạ Hiền cũng có mặt, lại còn dẫn theo cậu con trai 13 tuổi của mình — Tạ Đình Phong.
Kết quả, Trần Bá vừa nhìn đã ưng ý cậu bé Tạ Đình Phong, khẳng định đứa trẻ này sau này nhất định sẽ trở thành siêu sao, mà thành tựu còn vượt xa cha mình không chỉ 10 lần.
Thế là Trần Bá thúc giục Dương Thụ Thành mau chóng ký hợp đồng với cậu bé này.
Ban đầu, Tạ Hiền không đồng ý. Bản thân ông đã lăn lộn trong giới giải trí cả đời, hiểu rõ những gian nan của nghề này hơn ai hết. Vì vậy mặc cho Dương Thụ Thành hết lần này đến lần khác tới nhà thuyết phục, Tạ Hiền vẫn kiên quyết không đồng ý.
Sau đó, Dương Thụ Thành cắn răng chấp nhận giúp Tạ Hiền trả hết khoản nợ khổng lồ khi phá sản. Tạ Hiền lúc này mới mừng rỡ khôn xiết, gật đầu đồng ý cho con trai ký hợp đồng.
Kim đồng đã tìm được, chỉ còn thiếu một ngọc nữ.
Ngọc nữ này lại càng khó tìm. Những người Dương Thụ Thành đưa tới, Trần Bá nhìn đi nhìn lại vẫn không ưng. Cuối cùng Dương Thụ Thành sốt ruột, gom một loạt ảnh các cô gái khắp nơi, nhờ Trần Bá chọn giúp một người.
Trần Bá xem rất lâu, rồi rút ra một tấm ảnh, nói: “Chính là cô ấy.
Cô gái trong ảnh ấy chính là Dung Tổ Nhi.
Trần Bá còn dặn dò Dương Thụ Thành hết lần này đến lần khác, rằng 2 đứa trẻ này nhất định phải được nâng đỡ cho thật tốt, sau này ắt sẽ thành danh lớn.
Quả nhiên, dưới sự nâng đỡ mạnh mẽ của Dương Thụ Thành, cặp kim đồng ngọc nữ này nhanh chóng nổi tiếng khắp toàn bộ Hong Kong, thậm chí cho đến tận bây giờ vẫn còn rất ăn khách. Đồng thời, công ty Anh Hoàng của Dương Thụ Thành cũng nhờ 2 ngôi sao lớn ấy mà vụt sáng theo.
Sau đó, công ty Anh Hoàng tung hoành trong giới giải trí Hong Kong, thế như chẻ tre, vượt hẳn China Star của nhà họ Hướng — vốn đang ở thời kỳ đỉnh cao — để trở thành bá chủ mới của làng giải trí.
2 công thần là Tạ Đình Phong và Dung Tổ Nhi, vì có mối quan hệ đặc biệt ấy, nên địa vị trong Anh Hoàng vô cùng vững chắc. Dù về sau lớp nghệ sĩ mới liên tục xuất hiện, cũng không ai có thể lay chuyển vị thế của họ.
Dưới sự nâng đỡ và tôn sùng của Dương Thụ Thành, Trần Bá lại mở ra một cục diện mới trong giới giải trí Hong Kong.
Rất nhiều ngôi sao đều mong được Trần đại sư chỉ điểm con đường sự nghiệp, xem rốt cuộc khi nào mình mới có thể nổi tiếng. Thành Long, Lê Tư, Dung Tổ Nhi… cùng hàng loạt minh tinh khác đều là fan ruột của Trần Bá.
Thậm chí, Trần Bá còn từng xem tướng cho “siêu trộm thế kỷ” Trương Tử Cường, nói rằng anh ta có diện mạo đặc biệt, sau này có thể kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng sau khi kiếm được tiền thì nhất định không được ở lại Hong Kong, phải đi về phía Đông, nhất định phải ghi nhớ, ghi nhớ!
Về sau, Trương Tử Cường bắt cóc con trai của Lý Gia Thành, lấy được khoản tiền chuộc khổng lồ rồi liền bỏ ngoài tai lời của Trần Bá. Anh ta đúng là đã rời khỏi Hong Kong, nhưng không đi về phía Đông mà lại trực tiếp ra Bắc, vào đại lục, cuối cùng rơi vào kết cục bị xử bắn.
Có lẽ vì cảm thấy mình đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ, nên những năm cuối đời, Trần Bá quay trở lại quê nhà Tứ Xuyên, lên núi Thanh Thành tiếp tục ẩn cư tu hành.
Năm 2003, khi 78 tuổi, bệnh cũ của Trần Bá tái phát, ông đột ngột ngã bệnh.
Dương Thụ Thành hay tin liền lập tức liên hệ các mối quan hệ cấp cao tại địa phương, trong đêm thuê chuyên cơ đưa Trần Bá về Hong Kong cấp cứu.
Khi ấy vẫn chưa phải thời kỳ SARS, đủ thấy giới nhà giàu Hong Kong coi trọng Trần Bá đến mức nào.
Để bày tỏ lòng cảm kích đối với sự giúp đỡ của Trần Bá suốt bao năm, Lý Gia Thành chuyển ông sang bệnh viện Dưỡng Hòa với điều kiện tốt hơn để điều trị. Nghe nói trong thời gian đó đã tiêu tốn đến hàng chục triệu đô la Hong Kong, nhưng Lý Gia Thành không hề phàn nàn nửa lời.
Ngày 29 tháng 11 năm 2003, Trần Bá qua đời tại bệnh viện, hưởng thọ 78 tuổi. Người thân của ông, dựa theo nguyên tắc phong thủy, đã chọn núi Thanh Thành gần Thành Đô làm nơi an táng.
Núi Thanh Thành là thánh địa của Đạo giáo, cảnh sắc thanh u, cũng rất phù hợp với thân phận một bậc thầy phong thủy như Trần Bá.
Đầu năm 2004, Dương Thụ Thành dẫn theo Tạ Đình Phong và Dung Tổ Nhi đến núi Thanh Thành, Tứ Xuyên để tế bái cố nhân, và sau đó còn nhiều lần quay lại bái tế Trần Bá.
Theo lời tự thuật của Dương Thụ Thành, Trần Bá không chỉ có ảnh hưởng quan trọng đến quỹ đạo cuộc đời của nhiều đại gia trong giới giải trí và thương giới Hong Kong mà còn nhiều lần chỉ dẫn ông trong những lúc sự nghiệp sa sút. Vì vậy, mối quan hệ giữa ông và Trần Bá là vô cùng đặc biệt.
Ngoài ra, còn có một câu nói của Trần Bá cũng khiến Dương Thụ Thành suy ngẫm rất nhiều.
Trần Bá từng nói: “Vì sao tôi phải tiết lộ thiên cơ để giúp các vị? Là bởi vì các vị có thể giúp được nhiều người hơn nữa.”
Quan điểm này cũng hoàn toàn trùng hợp với suy nghĩ của Dương Thụ Thành. Ông cũng cho rằng: “Người giàu cần phải làm nhiều việc thiện, đó là sự tái phân bổ giữa quyền lợi và trách nhiệm.”
Làm từ thiện không chỉ giúp xây dựng hình ảnh “trách nhiệm xã hội” cho doanh nghiệp, gián tiếp nâng cao thiện cảm của công chúng, mà bản thân người làm còn nhận được sự an ủi về mặt tinh thần. Dương Thụ Thành cũng hiểu rõ rằng ngày thường mình đã “gieo không ít nghiệp”, nên càng muốn thông qua các hoạt động từ thiện để chuộc lại phần nào.
(Hết.)
Home

Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét